Năm 2008 sẽ là thời gian chuẩn bị đầy hào hứng của những người dân Cambridge trong chiến dịch kỷ niệm 800 năm trường đại học Cambridge. Lời kêu gọi: “Hãy có những ý tưởng lớn từ những những việc làm nhỏ” được đề cập đến trong bài phát biểu trước chiến dịch này của bà Phó hiệu trưởng dường như không chỉ dành cho các sinh viên nơi đây...
Ra ngõ gặp tiến sĩ
Sải
bước trên những con phố lát đá hộc xanh bóng và cổ kính, bạn sẽ luôn
luôn bắt gặp bóng những chiếc áo thụng của các vị tiến sĩ, giáo sư đang
mải miết sau cửa kính phòng thí nghiệm hay thấp thoáng bên cổng trường
đại học lâu đời. Không có một quy định nào, nhưng đi ngang qua một vị
giáo sư mặc comple đuôi tôm với chiếc mũ rất Ăngle trên đầu, bạn – dù
chỉ là một du khách cũng sẽ vô thức chậm bước và hơi cúi mình. Có lẽ đó
là cảm giác tôn thờ trí tuệ trong không khí bác học của thành phố đã vô
tình xuyên thấu bạn...
Được thành lập
từ năm 1209, hệ thống đại học Cambridge có 31 trường cùng hàng nghìn
chuyên ngành đào tạo khác nhau. Mỗi năm, có hàng trăm tiến sĩ và thạc
sĩ thành đạt từ nơi đây. Những buổi lễ trao bằng long trọng và xúc động
được diễn ra định kỳ vào các tháng nhất định của mỗi quý và tuỳ vào
thời gian lựa chọn của từng vị tiến sĩ. Họ là niềm tự hào và danh dự
của người dân, nhưng họ cũng chính là những trí tuệ tuyệt vời mà nền
giáo dục Cambridge đã khai sáng và nuôi dưỡng. Họ là một phần của
Cambridge.
Trân trọng trí tuệ
Chuyện 1:
Các tân tiến sĩ đang vui vẻ, ồn ào chụp ảnh sau buổi lễ trao bằng chợt
ắng lại, những ánh mắt ngưỡng mộ, thán phục của họ lần lượt dõi theo
một người đàn ông cao lớn đang rảo bước trên thảm cỏ xanh mướt trong
sân trường đại học... Tấm bằng nhỏ với dòng chữ bên rìa thảm cỏ: “Chỉ
dành cho các giáo sư” chính là lời giải thích. Nếu như bạn là du khách,
là sinh viên, thạc sĩ hay tiến sĩ, nhưng chưa phải là giáo sư giảng dạy
trong những ngôi trường này thì bắt buộc bạn sẽ phải đi vòng trên đường
sỏi. Chỉ những vị giáo sư đáng kính mới có thể cắt ngang qua bãi cỏ như
thể...
Chuyện 2:
Khi được hỏi ăn trưa ở đâu, các sinh viên sẽ cực kỳ hãnh diện trả lời:
“Mình dùng bữa trong phòng Newton”. Nơi đây 500 năm trước, sau những
giờ lên lớp, Newton thường dùng các bữa ăn cùng bè bạn. Và giờ đây, dù
du khách có bỏ ra bao nhiêu tiền cũng không được vào, nhưng các sinh
viên của ngôi trường này lại chỉ phải bỏ một khoản tiền rất nhỏ và xuất
trình card sinh viên là đã có thể ngồi ăn đối diện bức chân dung vĩ đại
của Newton cùng các nhà khoa học lừng danh khác. Đơn giản vì họ đã nỗ
lực học hành, nghiên cứu và trở thành sinh viên của ngôi trường danh
giá, nơi Newton từng học tập. Đó là phần thưởng tinh thần rất vinh hạnh
của họ...
Ở Cambridge có vô vàn những
đặc quyền nho nhỏ và sự trân trọng thú vị như vậy. Đó cũng là điều
khích lệ các tiến sĩ trẻ, những người đã bước đầu thành đạt vẫn tiếp
tục dốc sức học tập và nghiên cứu... Bởi vì ở đây, lao động có ích và
trí tuệ bao giờ cũng được tôn thờ và tạo hết mọi điều kiện để phát huy.
Những Quỹ học bổng, những Trung tâm nghiên cứu...
Tháng 12 cũng là tháng
khai mạc Trung tâm Wellcome Trust nghiên cứu tế bào nhân. Trung tâm mới
này đã tập hợp được 200 nhà nghiên cứu từ nhiều lĩnh vực khác nhau
trong cùng một môi trường điều kiện làm việc. Sáng kiến này xuất phát
từ những khám phá ở Cambridge. Những nghiên cứu này giờ đây mang lại
cách nhìn mới sâu sắc, thấu đáo về sự phân chia của tế bào và sự phát
triển của sự sống. Mọi kế hoạch đang được chuẩn bị để đưa nghiên cứu
này ra ứng dụng trong y học, là tiềm năng để chữa các bệnh thoái hoá
thần kinh, ung thư máu và mô.
Khoa học
không bao giờ giới hạn khả năng mở rộng, khoa học tự nhiên và cả khoa
học xã hội. Mùa xuân này, Quỹ Mellon cũng dành cho Trung tâm Nghiên cứu
Nghệ thuật, Khoa học Xã hội và Nhân văn Cambridge khoản tiền lớn cho
việc hợp tác quốc tế trong 5 năm, nghiên cứu sự đổi mới quy luật trong
những đặc tính của con người: khảo sát tỉ mỉ sự chuyển giao văn hoá
trong lịch sử và giữa các dân tộc ngày nay. Được thành lập năm 2001 như
một chất xúc tác cho cách suy nghĩ đổi mới và liên quan tới nhiều lĩnh
vực học thuật, Trung tâm đã thực sự hội tụ được các viện sĩ - từ những
sinh viên mới tốt nghiệp cho đến những giáo sư xuất sắc nhất – cũng như
các nhà hoạch định chính sách và những người có đóng góp cho nghệ
thuật.
Những quỹ học bổng khổng lồ luôn
dành cho các cá nhân với công trình nghiên cứu thiết thực và phục vụ
hữu hiệu nhất cho cuộc sống con người.
... và những ước nguyện
Còn
tôi, tôi đã ước mơ gì? Tôi bỏ vào chiếc hộp nhỏ nhiều hơn rất nhiều 20
xu, thật nhiều ngọn nến để hy vọng ước mong của tôi sớm thành hiện
thực. Và tôi viết... Cầu cho một ngày không xa, những người đứng quanh
tôi đây hoặc con cháu họ sẽ tới một trường đại học trên đất nước Việt
Nam thân yêu của tôi... rồi họ sẽ viết lời nguyện cầu, viết ước mơ cháy
bỏng được học tập tại ngôi trường đó. Chẳng biết có viển vông không,
nhưng ước mơ thì không bao giờ có giới hạn. Vậy tại sao tôi lại không
mơ ước về một ngôi trường, một thành phố nghiên cứu khoa học lừng danh
như thế ở Việt Nam chứ!
Nhúng địa điểm này vào website của bạn |
Đại học Cambridge |