Năm 1753, sau khi bá tước
Tương truyền khi Jeanne Antoinette Poisson mới lên chín tuổi, một nhà tiên tri đã tiên đoán ngày sau bà sẽ được một vị hoàng đế sủng ái. Vì vậy, cha nuôi của bà, một nhà tài phiệt có tên Le Normant de Tournehem, đã đặt cho bà một biệt danh trong nhà là “Reinette” có nghĩa “hoàng hậu bé”. Để nâng cánh cho cô con nuôi bay thẳng vào tương lai, ông De Tournehem không tiếc công huấn luyện bà về âm nhạc, khiêu vũ, hội họa, học vấn, cách giao tiếp và Jeanne Antoinette cũng tỏ ra thông minh xuất sắc trong việc lĩnh hội.
Năm
1741, khi “hoàng hậu bé” 20 tuổi, cô kết hôn với một người si mê cô
điên cuồng là cháu trai của ông De Tournehem. “Hoàng hậu nhỏ” nổi danh
trong giới tài chính
Vốn là một người say mê thời trang và nội thất theo kiểu “Niềm vui của tôi không phải là ngắm vàng trong rương của mình, mà là làm cho nó nhiều hơn lên”, nên bà Pompadour cho tân trang dinh thự vốn đã rất nguy nga càng phải lộng lẫy hơn..., tất nhiên là bằng ngân khố quốc gia do nhà vua phê duyệt.
Thời đó tư tưởng “quay về với thiên nhiên” của Jean-Jacques Rousseau rất được ưa chuộng. Bà Pompadour cho người mang về một bầy cừu, dát vàng quanh sừng, thắt nơ quanh cổ chúng rồi thả trong vườn. Ngày ngày, bà thường ra vườn đóng vai “cô gái chăn cừu”. Một hôm, trong lúc quá hứng khởi, bà đã đưa bầy cừu của mình vào phòng ngủ dành cho khách làm náo loạn tòa nhà.
Mười năm sau khi hầu tước Pompadour qua đời, dinh thự này rơi vào tay một ông trùm trong giới ngân hàng tên Nicolas Beaujon. Ông này đã cho nới rộng và chỉnh trang nội thất. Năm 1787, tòa nhà lại thuộc về nữ công tước Bourbon, tức Louise Marie Bathilde d'Orleans, cô của vua Louis Philippe (cầm quyền từ 1830-1848). Bà Bourbon là một người đồng bóng nên tòa nhà cũng theo sở thích của bà mà trở thành một chốn âm u - nơi nữ chủ nhân thường tiếp đãi khách trong ánh đèn mờ ảo, bên bộ bài hay quả cầu chiêm tinh. Thời gian này, tòa nhà cũng được đổi tên thành điện Elysée, lấy tên đại lộ trước cửa
Khi
Cách mạng Pháp bùng nổ, bà công tước hiến tòa nhà cho chính phủ Cộng
hòa. Năm 1793, vua Louis Philippe chạy sang Áo nên chính quyền bấy giờ
cho tống giam tất cả những người thuộc hoàng tộc còn ở lại. Nữ công
tước đã phải sống một năm rưỡi trong tù trước khi được trả tự do vào
năm 1795. Bà quay về nơi ở của mình tại
Ngày
trở về, bà công tước không còn tiền của rủng rỉnh như trước để bảo
dưỡng tòa nhà và tự nuôi sống. Vì vậy, bà cho một người Bỉ tên Hovyn
thuê tầng trệt của tòa nhà để tổ chức các loại hình giải trí. Tòa nhà
lúc này náo nhiệt chưa từng thấy. Sau cơn khủng hoảng, người
Năm 1805, một người em rể của Napoleon là Johachim Murat đã mua lại điện Elysée và cho sửa chữa lớn tòa nhà. Sau nhiều năm sống chung với hoàng hậu Joséphine de Beauharmais không con nối dõi, lại thêm cái tính không chung thủy của Joséphine đã làm Napoleon mệt mỏi. Ông bắt đầu có nhiều tình nhân và đã lấy điện Elysée làm nơi hẹn hò, vì tòa nhà nằm cách hoàng cung chỉ một khu vườn Tuileries.
Từ những mối tình đó, ông đã có một con trai là bá tước
Sau khi Pháp bại trận trước nước Nga, điện Elysée đã là nơi ghé chân của Sa hoàng Alexandre đệ nhất. Sau đó, tòa nhà lại trở về tay những người thuộc hoàng tộc cũ, rồi thì chỗ ở của hoàng đế Napoleon Bonaparte. Năm 1852, Louis-Napoleon Bonaparte tuyên bố xóa sổ nền cộng hòa bằng đệ nhị đế chế và trở thành Napoleon đệ tam, tức vị vua cuối cùng của nước Pháp. Cuộc sống hoàng tộc trong cung kết thúc cùng với sự ra đi của Napoleon đệ tam vào năm 1871.
Sau đó, các tổng thống Cộng hòa Pháp luôn chọn nơi này làm chỗ ở và làm việc. Dưới thời Tổng thống Charles de Gaulle (1958-1969), ông từng dự định chuyển phủ tổng thống sang một địa điểm khác để có được khoảng không gian rộng hơn, an ninh tốt hơn và chỗ đáp cho máy bay trực thăng. Nhưng dự án này chưa bao giờ được thực hiện.
Nhúng địa điểm này vào website của bạn |