Hình ảnh
Xem tất cả hình ảnh...
Thông tin
Làng nghề vàng bạc Châu Khê thuộc xã Thúc Kháng, huyện Bình Giang, tỉnh
Hải Dương. Châu Khê có 78.5 ha đất, trong đó chỉ có 63 ha đất canh tác.
Dân số tăng chậm, do có một số người chuyển đi làm nghề nơi khác(Hà
Nội, thành phố Hồ Chí Minh...).
Theo số liệu thống kê trong Hương ước và địa bạ, cũng như số liệu của
Uỷ ban nhân dân xã, số dân của Châu Khê là 600 khẩu vào năm 1900, trên
800 khẩu với 175 hộ vào năm 1983. Như vậy, bình quân đất canh tác chỉ
khoảng hai sào Bắc bộ trên một đầu người. Người Châu Khê đã sớm nhận ra
ý nghĩa của "nghề phụ" ngoài nghề nông, cho nên đời sống của họ rất khá
giả. Có thể khẳng định rằng, chính nghề vàng bạc đã đưa làng quê này
trở nên giàu có giữa vùng châu thổ sông Hồng, nơi tưởng như trù phú,
nhưng thực tế luôn bị thiên tai, bão lụt, vỡ đê, mất mùa, đói kém đe
doạ người nông dân.
Châu Khê có nghề vàng bạc nổi tiếng, lại có nghề vàng mã cũng được bán rộng rãi ở nhiều nơi trước đây.
Dần dần, từ nghề đúc bạc, thợ Châu Khê đã tiến tới nghề làm đồ trang sức vàng bạc (xưa gọi là kim hoàn).
Ðến đầu
thế kỷ XIX, dưới triều Nguyễn, nghề đúc bạc nén chuyển vào kinh đô Huế
(Thuận Hoá). Nhưng phần lớn thợ Châu Khê vẫn ở lại Thăng Long (Hà Nội)
làm nghề kim hoàn. Họ tập trung thành phường và xây dựng nên phố Hàng
Bạc. Lúc này ở phố Hàng Bạc còn có cả thợ vàng Ðịnh Công và thợ bạc
Ðồng Xâm (Thái Bình) tới làm nghề, nhưng đông nhất vẫn là thợ vàng bạc
Châu Khê. Người ta sản xuất, buôn bán bạc, kể cả đổi bạc nén lấy bạc
vụn làm nguyên liệu. Cho nên vào những năm đầu thế kỷ XX, phố này còn
có tên tiếng Pháp: Rue des Changeus (phố đổi bạc).
Ngày nay,
khi qua phố Hàng Bạc ở Thủ đô Hà Nội, bạn cần biết mấy địa điểm: số nhà
58xưa là Tràng Ðúc bạc nén; số nhà 50 (trước là Ðình Thượng) và số 42
(là Ðình Hạ)xưa là Ty Quan (cơ quan đại diện của Triều đình) thu nhận
bạc nén thành phẩm. Người Châu Khê làm việc ở đây khá đông, tới mức
đóng thuế đinh 300 suất (vào cuối thế kỷ XIX). Ngoài hai ngôi đình họ
còn mua thêm đền Nội Miếu của phường thợ giầy Tam Lâm (phường Hài
Tượng). Ðó là những nơi hội họp và thờ thành hoàng của họ (gọi tên chữ
là "Châu Khê vọng sở").
Bộ Văn hóa - Thể thao .
In English
Châu Khê jewelry village - Hai Duong province
Châu Khê jewelry village is in Thuc Khang commune,
Câm Binh district, Hai Duong province. Châu Khê has its land area of
78.5 hectares, of which only 63 hectares are used for cultivation. Its
population growth is rather low due to the fact that some craftsmen
have moved to other regions (e.g. Hanoi, Ho Chi Minh City,...).
According to the figures registered in the Village
Convention and Land regulation book, as well as the statistics of the
communes Peoples Committee, the population of Châu Khê comprised 600
persons in 1900, more than 800 people with 17 households in 1983. Thus,
the average per capita land area is only about 2 sào (1 sào = 360 m2).
Having soon acknowledged the importance of non-farming activities,
people in Châu Khê village are quite successful in gradually improving
their living standard. And it is just jewelry that has made the village
better-off in the middle of Red River Delta, which is endowed with
fertile land, but also subject to various natural calamities, such as
storms, floods, dykes breaking, poor harvests and hunger.
Châu Khê has been famous with jewelry and its production of votive
papers was also well known before. Overtime, first from silver casting
and then silver processing, the Châu Khê craftsmen have gradually come
to jewelry (in the past, jewels were made mainly from gold and silver).
In the early XIX century, under the Nguyen dynasty, the profession of
coining silver in bars was moved to the capital of Huê (Thuân Hoá
province). Meanwhile, most of Châu Khê workmen still lived in Thang
Long (now Hanoi) engaged in making jewels. They concentrated in a
professional group (guild) and set up Hàng Bac street. Presently, in
Hang Bac street there are also Dinh Cong goldsmiths and Dông Xâm
silversmiths (from Thái Bình province), but in the majority are Châu
Khê silver-goldsmiths. They are engaged in producing, doing business
with silver and even exchanging the silver in bars for piece silver as
material. In the early years of XX century, this street still bore the
French name: Rue des Changeurs (i.e. the street of exchanging silver).
Nowadays, as passing Hàng Bac street in Hanoi you should know some
addresses like the number 58 (former silver coining house), number 42
(Ha - Lower communal house) – former Ty Quan (representative office of
the Court) and number 50 (former Thuong - Upper communal house) that
bought silver in bars. There were so many Châu Khê people working here
that there were 300 units of poll tax (in the late XIX century). They
bought Hoi Mieu temple of Tam Lam shoemaker guild (or Hai Tuong guild)
in addition to 2 other temples. Those were the places for gathering and
worshiping their ancestor.
Author: ducmanh@chaukhe.com
Địa điểm liên quan