Văn hoá khảo
cổ được nhà khảo cổ người Pháp
Côâlani (M. Colani) đặt tên (1936) theo địa danh trên bờ đầm An Khê, nam tỉnh
Quảng Ngãi, thuộc sơ kì thời đại sắt, tồn tại trong khoảng nửa sau thiên niên kỉ
1 tCn. đến đầu Công nguyên. Năm 1906, Vinê (M. Vinet) đã dùng khái niệm một kho
chum để thông báo về việc phát hiện hơn 200 chiếc, cao trung bình 0,80 m, vùi
sâu trong cồn cát ven biển Quảng Ngãi. Pacmăngchiê (H.
Parmentier, 1924) khi chỉnh lí hiện vật do bà La Ba (La Barre) đào (1923), đã sử
dụng khái niệm kho chum Sa Huỳnh. Yanxê (O. Janse) cũng đã đến đây khai quật và
dùng thuật ngữ phức hợp Sa Huỳnh (1961). Xonhaimơ (W. Solheim) đặt nền VHSH
trong bối cảnh Đông Nam Á, lúc đầu dùng thuật ngữ Sa Huỳnh - Kalanây (Kalanay),
sau thay bằng truyền thống gốm Sa Huỳnh - Kalanây (1964). Sau năm 1975, các nhà
khảo cổ Việt
Các bằng chứng khảo cổ học đã chứng minh được nguồn gốc bản địa của
VHSH có liên quan đến các nền văn hoá khảo cổ tiền Sa Huỳnh thuộc thời đại đồ
đồng. VHSH chủ yếu phân bố ở khu vực Miền Trung từ Đà Nẵng, Quảng
Văn hoá Sa Huỳnh
Có ý kiến cho rằng, VHSH là cơ sở để sau này hình thành nền văn hoá Chămpa. Cũng có ý kiến chủ trương rằng, với sự phát triển thống nhất trong đa dạng, VHSH là cái nền để tạo dựng nên hàng loạt nền văn hoá của những nhà nước nhỏ trong vùng trước khi hội nhập trong sự thống nhất của nước Chămpa.
Theo:dictionary.bachkhoatoanthu.gov.vn
Nhúng địa điểm này vào website của bạn |